Vụng trộm với bà mẹ kế dâm loàn cực nứng

Cô nàng vẫn hay đặt để tình cảm con người vào cỏ cây. Anh ta cũng chẳng thể là gì hơn. Nhanh thiệt! Thiện vẫn nằm đó, bàn tay hờ hững lật giở từng chiếc một. Tháng Mười, sầu đâu đương thay lá và đôm những bông hoa trắng muốt. Uất ức, hận thù và buồn khổ, mới hôm qua hôm kia còn sôi trào trong anh mà bây giờ đã lắng xuống. Nguyên sơ và bình dị nhất có thể. Bao nhiêu cái lớn lao, vĩ đại giờ đây đều vô nghĩa với Thiện. Nắng trên đầu đã dày hơn. Đưa chân xuống đất để chiếc võng ngừng lại, Thiện ngước lên nhìn những vòm lá trên đầu. Mơn mởn và căng đầy. Nắng đổ vàng lên người và lá bên dưới. Kể cũng lạ. Chỉ là lúc này, tự dưng lại khiến Thiện nhớ về những tháng hè xưa cũ ôi ã. Nhìn như thể một tấm lưới đang kiềm giữ một cái gì đó đang đương đà trỗi lên. Quãng ngày ấy, ai nấy đều còn vô tư. Uất ức, hận thù và buồn khổ, mới hôm qua hôm kia còn sôi trào trong anh mà bây giờ đã lắng xuống. Thốt xong mấy lời thành tiếng, anh chàng chẳng nói thêm gì nữa.